05/04/2023 bởi Elite

CÚC PHƯƠNG JUNGLE PATHS - CUNG ĐƯỜNG 100KM BĂNG QUA MÀN ĐÊM TRONG RỪNG GIÀ CỦA HUẤN LUYỆN VIÊN ELITE FITNESS (PHẦN 4)

CÚC PHƯƠNG JUNGLE PATHS - CUNG ĐƯỜNG 100KM BĂNG QUA MÀN ĐÊM TRONG RỪNG GIÀ CỦA HUẤN LUYỆN VIÊN ELITE FITNESS (PHẦN 4)

 

Là một trong gần 110 người trong team chạy 100km, Phương cũng cùng với đồng đội của mình bắt đầu tiến vào rừng. Phương đặt mục tiêu cho bản thân chạy 40km đầu tiên trong vòng 6 tiếng, mặc dù chưa biết địa hình như thế nào nên chỉ tập trung vào chạy. Những con dốc không quá gắt nên tâm lý của Phương cũng vững vàng hơn. Càng chạy sâu vào phía trong rừng, trời càng dần về đêm, không gian bao trùm bởi một màu đen đặc.

 

Nhờ lợi ích của việc tập gym, Phương vượt qua 30km đầu khá đơn giản vì độ khó quãng đường vừa phải cứ thế sải bước chạy trong đêm, đường mòn đủ để chạy với hai bên đường là rừng cây không có bụi rậm chắn đường, nếu đi ban ngày chắc chắn nó rất đẹp. Trời đêm có mưa phùn nhẹ ở một số đoạn đủ làm ướt người nhưng quần áo cũng khô rất nhanh do được làm bằng chất liệu không thấm nước và do chạy nóng người cũng là một cách làm khô nhanh quần áo. Đây là với điều kiện của một Huấn luyện viên thể thao có đủ sức khỏe chứ nếu là người không đủ sức khỏe thì chạy mấy chục km trong tình trạng người thấm nước cũng đủ để bị cảm lạnh rồi.

 

Về đêm sương xuống rất nhiều, nhờ có đèn pin chuyên dụng trên đầu nên Phương vẫn nhìn được 5m ở phía trước, chiếc đèn pin cho phép nhìn qua làn sương mờ để phân biệt đằng trước có chướng ngại vật hay không chứ nhìn xung quanh không thấy rõ lắm, chỉ có cảm giác hàng nghìn cái cây to cổ thụ đứng đó nhìn mình đang chạy. Thứ duy nhất nhìn thấy rất rõ là những chiếc marker có phản quang màu trắng lấp ló trong đêm đen kịt để chỉ đường. Thỉnh thoảng, Phương cũng chạy chậm lại, để lia đèn ra xung quanh khám phá xung quanh, chỉ thấy cây cối rậm rạp chằng chịt và thỉnh thoảng lác đác có vài ngôi mộ có tên bên cạnh đường.

  

Chạy đến km 40km thì bắt đầu vào chặng khó hơn, cây cối vắt ngang ở ngay trên đầu nên chỉ có thể cúi đầu đi dưới những cành cây để không bị đụng vào đầu, cây xòe ra chắn ngang chắn dọc, có những cái dây tỏa xuống tận đất nên đi không cẩn thận sẽ vướng chân ngã thêm nữa đường rất trơn bị trơn trượt. Vốn rất sợ rắn nên đến đoạn này khá căng thẳng đối với Phương, vì trời tối đen, đèn pin không thể soi rõ tất cả và phải bò dưới những cành cây để tìm đường đi, cậu không dám nghĩ đến liệu cái cành cây kia có con rắn hổ mang nào bò ra không.

 

Trong 10km tiếp theo, cung đường trở nên khó hơn, đi vào một khu rừng có nhiều bụi cây lấp xấp trên đường, đường đi rất khấp khểnh vì có thể bất thình lình tụt xuống dưới. Đất trong rừng ẩm lại mưa nhiều nên đất rất dễ bị sụt và bất chợt bị sình lầy nếu đi không cẩn thận là vấp ngã như chơi. Nhận định đây là quãng đường khó nhưng vẫn phải đảm bảo vận tốc chạy nếu không sẽ bị top sau vượt lên dẫn đường, Phương tập trung cao độ để vừa đảm bảo vận tốc chạy vừa giữ an toàn cho bản thân, bắt đầu lấy gậy ra làm phương tiện hỗ trợ. 

 

Tập trung cao độ ở đây là phải quan sát và phán đoán rất nhanh ở đằng trước đặt chân ở đâu có thể bị sụt lún hoặc nếu có bị ngã thì chống gậy vào chỗ đất nào mềm chứ không chống vào đá để gây thương tích hơn. Chủ động chắc chân nếu không dễ bị trượt, khi bước bàn chân và cổ chân phải giữ chắc, hỗ trợ hai bên là hai cây gậy, nếu chẳng may trượt thì phản xạ nhanh cắm gậy xuống bùn để giữ người và có kỹ thuật đập mông đu lên gậy để tránh gây thương tích.  

 

Hai loại động vật mà Phương gặp nhiều nhất trên chặng đường này là vắt và chuột, chắc là hai động vật duy nhất ngoài rắn không sợ ánh đèn mà tránh đi. Từng đàn chuột cũng giống như chuột trong thành phố ngang nhiên rủ nhau chạy trước ánh đèn. Loại động vật thứ 2 là vắt, đi vài km là phải dừng lại để bắt vắt, từng con vắt sau khi đã hút no máu kễnh bụng to bằng cái đầu đũa. 

 

Lúc đến bìa rừng thì làng bản ngủ say im lặng trong làn sương dày đặc. Khi tiến đến gần bản thì có chú chó phát hiện ra sủa vang và tất cả các chú chó trong bản đều thi nhau sủa. Sau đó có bước chân chạy phía sau, quay lại thì thấy mấy chú chó đang lao theo đằng sau. Phương cắm đầu chạy thật nhanh, được vài chục mét, đội chó thấy không đuổi kịp và cũng xa bản rồi nên chúng quay đầu chạy về bản.

 

Đến tầm 7h sáng thì Phương đã đến điểm checkpoint CP7, thấy đã có mấy người đứng ở đó, thấy mọi người đang trao đổi là đoạn đường này rất khó và nguy hiểm với nhiều con dốc nguy hiểm và đồi núi đá tai mèo sắt nhọn trong lõi rừng. Nếu đi vào có khả năng sẽ không ra kịp và nguy hiểm đến tính mạng. Có 1 số người quyết định dừng lại… 

 

Dừng lại suy nghĩ một phút, Phương quyết định đi tiếp. Đoạn đường từ CP7 đi lên đỉnh là trong đoạn đường lên Cây Chò Ngàn Năm rất nổi tiếng, đường lên là các bậc đá rất cao và bám đầy rêu, trời mưa và sương nên rất trơn trượt. Cần phải đi nhanh nhưng cũng phải rất chắc chân để không bị ngã. Sau khi lên đỉnh thì bắt đầu đổ dốc, đoạn này là đường đất đá bổ dựng đứng với hai bên đường cây cối rậm rạp, sau đó lại lên dốc cũng là những đoạn đường đất trơn tuột. Quãng đường này tổng cộng 10km đá tai mèo sắc nhọn bám đầy rêu, địa hình mưa nhiều ngày nên vô cùng nguy hiểm, nếu trượt chân thì khả năng gặp chấn thương rất nặng.

 

Bắt đầu vào CP7.1 - một đoạn đường nguy hiểm, gian nan và khó khăn nhất của trail. Như bao runner khác, Phương bắt đầu cảm thấy run sợ bởi con đường này buộc Phương phải leo lên đỉnh núi toàn đá tai mèo, rồi sau đó lại leo xuống mà ở dưới là vực sâu thăm thẳm. Không những thế, Phương còn phải đi qua một số khu rừng ngập mặn với những con đường bùn đầy nhớt. 

 

Đối mặt với đoạn khó nhất của hành trình, nhờ tinh thần Elite luôn rực lửa, Hoàng Văn Phương vẫn không hề nản chí mà một lòng hướng về phía trước. Lúc này trời đã sáng, mọi thứ dần hiện ra rõ ràng hơn. Không còn phải lia đèn, Phương chỉ cần nheo mắt cũng đủ để thấy các biển chỉ dẫn. Đến đoạn này, các vận động viên dần bỏ cuộc, rơi rớt trên đường, vì vậy chỉ những vận động viên 100km mới phải trải qua quãng trở ngại này. Nắm được thông tin về điều đó, anh càng thêm động lực và tiếp tục những bước chân băng qua rừng núi hiểm trở. Đá sắc nhọn liên tiếp cứa rách giày, xiên vào đùi anh. Khéo léo lách qua muôn vàn cành cây, bụi rậm vướng víu, Phương cảm thấy như không gì có thể cản mình lại lúc này. 

 

Hành trình đi đến CP 7.1 vốn đã khó khăn, việc xuất phát từ CP 7.1 đến CP7 cũng là một hành trình gian nan không kém. Với địa hình dốc đá với độ dốc khá cao, rất dễ bị trượt ngã và cực nguy hiểm nếu Phương không thật cẩn thận với từng bước chân của mình. Khi tiến vào trong rừng sâu hơn một chút, con đường dần trở nên khó khăn hơn với các bậc thang đá. Đoạn đường này Phương phải đi thật chậm, cố ghì bàn chân mình xuống mặt đất để tăng ma sát tránh trơn trượt. Với kinh nghiệm từ các đoạn đường trước, Phương đã từ tốn hoàn thành quãng đường để giành sức cho các chặng sắp tới… 

 

(Còn tiếp...)

----------
Elite Fitness
Hotline: 1900 9091

 

RELATED NEWS